Trở kháng của microphone (Microphone Impedance)
Dây micro tận cùng phải vào một thiết bị có trở kháng input phù hợp hợp lý với dải trở kháng được chỉ định của microphone hay được điều chỉnh với một thiết bị phù hợp với trở kháng, vì vậy các yêu cầu về điện của các microphone và mixer đều tương thích. Như đã giải thích trong chương 4, trở kháng input thật tế (load) của mixer nên gấp ít nhất năm lần so với trở kháng output thật tế (nguồn trở kháng) của các microphone chính, nếu không đôi khi dẫn tới suy thoái tín hiệu.
Những giải trở kháng microphone gần đúng sau đây đã chiếm ưu thế trong ngành công nghiệp âm thanh.
Micro trở kháng cao –high-impedace micro– (trở kháng đầu ra ~ 5000 ohms hay hơn) thường tận cùng tại input mixer có tầm hoạt động tại 25.000 ohms hay dải cao hơn.
Micro trở kháng thấp –low-imperdance micro– (trở kháng đầu ra ~ 150 – 400 ohms) thường tận cùng tại input mixer tại dải 1.500 – 5.000 ohms.
Micro trở kháng rất thấp -very low-impedance micro- (~ 20-75 ohms) (ban đầu được sử dụng trong các hệ thống phát sóng và phòng thu âm, và hiện nay hiếm khi được sử dụng) được thiết kế để tận cùng tại trở kháng đầu vào khoảng 150 – 600 ohms. Đây là loại micro hoàn toàn có khả năng tận cùng tại đầu vào thiết bị hiện đại theo tiêu chuẩn cân bằng, nhưng có thể có mức độ tín hiệu thấp tại các input mixer nói chung, điều chỉnh tăng đầu vào cho phù hợp sẽ là một vấn đề đơn giản.
Thông thường, cách phân loại micro này sẽ hoạt động đúng cách khi cắm vào input mixer có phân loại tương tự.
Trong hầu hết trường hợp, trở kháng đầu vào cao sử dụng phone jack ¼” cho đầu vào và một dây dẫn không cân bằng. Trở kháng thấp thường cung cấp các đầu vào lỗ cắm đầu vào XLR (hình 5.18) với tận cùng là cân bằng-balanced (pin 2 và 3 là tín hiệu dẫn; pin 1 là giáp chắn-shield). Đầu vào cân bằng đôi khi dùng các jack TRS thể hiện trong chương 7 và 16, mặc dù điều này không phải là một thiết kế bình thường đối với input của microphone.